Dành cho những người từng nhiều lần thất bại trong khởi nghiệp
Bạn khởi nghiệp bao nhiêu lần rồi?
Bạn đã từng bao nhiêu lần thất bại rồi?
Bạn đã nợ bao nhiêu người rồi và số tiền đó là bao nhiêu?
Giờ bạn đang " lên Voi hay xuống Chó" ?
Và lúc này hình ảnh của bạn trong mắt mọi người xung quanh thế nào?
Một kẻ với những thất bại liên miên??? Nợ như " Chúa chổm" ...
Bạn đã từng bao nhiêu lần thất bại rồi?
Bạn đã nợ bao nhiêu người rồi và số tiền đó là bao nhiêu?
Giờ bạn đang " lên Voi hay xuống Chó" ?
Và lúc này hình ảnh của bạn trong mắt mọi người xung quanh thế nào?
Một kẻ với những thất bại liên miên??? Nợ như " Chúa chổm" ...
Nhưng quan trọng hơn giờ này bạn còn niềm tin để bươc tiếp hay không???
Với mình riêng sự nghiệp khởi nghiệp của mình đã ngót ngét một chục. Và trong cả chục lần Kéo dài trong vài năm thì lớn có, nhỏ có. Có những dự án kéo dài vài năm, có những vụ chết yểu là ba tháng từ khi bắt đầu. Có những lần cũng chạm tới mục tiêu của mình, nhưng rồi chẳng giữ nổi nó vì những lý do vớ vẩn của tuổi trẻ.
Nghĩ lại Vinh quang thì ít mà đắng cay thì nhiều, danh phận chưa tới đâu mà nợ thì ngập đầu. Lên Voi cũng có mà xuống Chó cũng nhiều. Và nói thực lòng lên Voi sướng hơn, xuống Chó, dù biết thế nhưng bạn sẽ không tránh nổi nỗi tủi nhục của kẻ thất bại đôi ba lần đâu.
Sau những lần thất bại như thế không biết hình ảnh của mình trong mắt gia đình, bạn bè xấu xí thế nào. Cũng không biết mình sẽ được họ đem ra để làm ví dụ gì để giáo huấn người khác, có thể đến 90% hoặc cũng có lẽ 100% mình sẽ là ví dụ điển hình của một kẻ liên tiếp thất bại, của một " con cá" không chịu " ăn muối", không chịu nghe lời nên chuốc lấy nợ nần, phá sản.
Và cũng sau mỗi lần thất bại mình càng trở nên xa cách hơn với người thân. Những người ngay từ đầu đã không đặt lòng tin vào mình. Đau đớn, tủi nhục và cô đơn, đã có những lần nặng nề tới mức sau gần 6 tháng mình mới lấy lại được cân bằng. Và rồi lại đi tìm những nguồn cảm hứng mới, những nguồn động Viên mới để có niềm tin chiến đấu tiếp.
Nói đến đây thực lòng cũng thấy xấu hổ. Toàn " vạch Áo cho người xem lưng", thành công đâu chẳng thấy, chỉ thấy khoe thất bại. Sự thực mong các bạn hiểu cho, mình không đăng đàn để kể về câu chuyện của mình vì kỳ thực mình chưa có gì đáng để ai đó học tập. Nhưng mình có đôi chút kinh nghiệm về việc tìm những nguồn động lực để giúp mình có niềm tin để vững bước tiếp. Đó là những người bạn thân thiết không bao giờ bỏ rơi bạn trong bất cứ hoàn cảnh nào. Và không chỉ mình mà mọi người đều có thể có những người bạn trung thành này. Người mà trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng luôn bên bạn.
- Người bạn đầu tiên của mình là Chung Ju Yung, cố chủ tịch và cũng là người sáng lập tập đoàn công nghệ Huyndai nổi tiếng thế giới.
Mình gọi ông là bạn vì mình hầu như đọc Cuốn sách KHÔNG CÓ THẤT BẠI, TẤT CẢ CHỈ LÀ THỬ THÁCH của ông mỗi ngày. Khi đọc cuốn sách mình có cảm giác ông đang tâm sự với mình như một người bạn, chỉ bảo mình và truyền kinh nghiệm cho mình như một người đi trước đầy trách nhiệm với thế hệ sau.
Xuất thân từ một chàng trai nhà quê trong một gia đình nhiều đời chỉ biết làm nông. Ước mơ thoát nghèo đã khiến chàng trai trẻ nhiều phen trốn nhà lên thành phố tìm kiếm cơ hội đổi đời. Bốn lần đi, cả bốn lần bị cha lên tìm và bắt về, nhưng ước mơ trong chàng thanh niên vẫn luôn ám ảnh Anh. Để rồi Anh lai quyết tâm ra đi một lần nữa.
Cả sự nghiệp lẫy lừng của Chung Ju Yung không hề bằng phẳng, thành công xen lẫn những thất bại. Mỗi làn thất bại ông lại tìm cách đứng lên và tiếp tục theo đuổi mục tiêu của mình.
Mỗi lần đọc những câu chuyện như thế mình lại thấy mình thật nhỏ bé. Những lần vấp ngã của mình đã thấm vào đâu mà cứ ngồi đó đau khổ, than thở. Thế rồi tự nhiên nguồn năng lượng tích cực từ những con người đó len lỏi trong mình. Cho mình thêm sức mạnh.
Với mình việc đọc sách không giống như đọc Tiểu thuyết, không chỉ để xem tình tiết, càng không phải đọc cho thuộc để đi khoe kiến thức, để trích dẫn một cách sáo rỗng mà là để chiêm nghiệm học hỏi và tìm cách áp dụng vào hoàn cảnh của mình. Đọc sách là một cách học nhưng học xong phải hành ( hành động) nếu không nó cũng chỉ là mớ lý thuyết xuông và chỉ để bạn đi tranh luận chứ không có tý giá trị thực tiễn gì. Mình cũng gặp rất nhiều bạn ham đọc sách, có những người cả một " bụng sách" bất cứ đề tài gì họ cũng thấu suốt, kiến thức của họ thật đáng khâm phục nhưng qua cách nói chuyện thì cũng biết họ là dân " học vẹt", không phải dân thực chiến. Họ chỉ giỏi lên lớp người khác, xúi người khác làm nhưng họ không dám làm và cũng không biết cách làm. Nếu bạn muốn có kết quả thì không thể đọc sách theo cách này. Vì chỉ hành động mới tạo kết quả còn nghĩ và nói thì không có kết quả gì cả.
Người bạn thân thiết thứ hai của mình là những bộ phim. Có rất nhiều những bộ phim tuyệt vời mà ở đó bạn sẽ tìm được những hình tượng, những giải Pháp thông minh và đầy ắp cảm hứng sống.
Mỗi khi buồn và cảm thấy như chỉ còn lại mình mình trên đời. Mình thường xem Patch Adams. Là bộ phim có thật về một người đàn ông đã từng bị bệnh tự kỷ, từng phải điều trị trong bệnh viện tâm thần. Mãi đến khi hơn 40 tuổi ông mới học đại học y khoa với ước muốn được giúp đỡ người khác.
Để theo đuổi ước mơ điều trị bệnh theo phương Pháp mang lại tiếng cười cho người bệnh. Ông đã bị lên án, kết tội, thậm chí không được cấp bằng tốt nghiệp.
Nhưng với hoài bão và một tinh thần sống hết mình vì người khác, hết lòng vì bệnh nhân. Ông đã được chính những bệnh nhân của mình giúp đỡ để hoàn thành ước mơ.
Khi xem Patch Adams bạn sẽ được cươig thoả thích, rồi có lúc khoé mắt bạn cay xè vì xúc động và một bài học quý giá. Luôn có giải Pháp cho mọi vấn đề khó khăn. Đừng vọi nản chí, hãy cứ suy nghĩ tích cực và cánh cửa sẽ mở ra.
Bộ phim thứ hai là : mưu cầu hạnh phúc. Xem rồi bạn sẽ thấy biết ơn vì những gì bạn trải qua thậm chí chưa bằng một góc của người đàn ông trong phim do Will Smith thủ vai.
Dồn tất cả tiền của vào một thương vụ kinh doanh máy y khoa, và dần dần số tiền đó cứ "đội nón" ra đi vì không bán được. Hết tiền, vợ bỏ, bị đuổi khỏi khu trọ. Hàng ngày sau những buổi đi bán hàng vất vả Anh lại dắt con chạy như điên, tới những nơi cho ở miễn phí chỉ để mong có được chỗ ngủ qua đêm.
Và không ít lần cha con Anh phải ngủ trong nhà vệ sinh công cộng. Nhìn những giọt nước mắt của một người đàn ông khốn cùng đó lại thấy rằng ta cũng vẫn còn đôi điều may mắn. Mỗi khi xem bộ phim này mình lại đặt câu hỏi. Nếu mình trong hoàn cảnh này mình có đủ sức đứng lên để một ngày trở thành triệu phú đo la giống ông.
Bộ phim thứ ba mình thường xem khi sự kiên nhẫn của mình bị thử thách. Quả thực khi khởi nghiệp chúng ta luôn có những mục tiêu, có đích đến cụ thể, nhưng không phải lúc nào ông trời cũng chiều ý ta, bắt ta chờ đợi, có khi là lâu hơn nhiều những gì ta nghĩ. Nếu bạn từng rơi vào hoàn cảnh đó vậy thì bộ phim nhà tù Shaw shank sẽ giải toả hoàn toàn tâm lý đó cho bạn. Và cho bạn thêm niềm tin, sự kiên nhẫn.
Đó là câu chuyện về người đàn ông bị kết án tù oan cho tội danh giết vợ. Với mức án chung thân, tương lai của Anh đã sẽ bị gắn chặt với bốn bức tường. Nhưng Anh vẫn nung nấu ước mơ tự do để được làm những điều mà tuổi trẻ Anh khao khát và để vạch trần tội ác của bọn quản tù.
Và suốt 20 năm ròng, với chỉ một cây Búa to bằng ngón tay cái, Anh đã đào một đường hầm từ phòng giam ra đường cống thoát nước thải để vượt ngục. Nhìn hình ảnh Anh chui qua đoạn đường hầm nhỏ chỉ vừa lọt cơ thể rồi Anh lặn ngụp trong ống cống nước thải hôi hám tới mức Anh phải nôn lên, nôn xuống khiến bạn tin rằng. Sẽ chẳng điều gì bạn không thể làm được trên đời này nếu bạn có đủ quyết tâm và kiên nhẫn.
Đấy là cách mình tạo thêm động lực và niềm tin cho bản thân. Dẫu lúc này bạn có đang xuống Chó, hãy luôn tin rằng một ngày rồi mình cũng sẽ lên Voi.
Đây chỉ là Một chút kinh nghiệm bản thân, mình chắc rằng mọi người cũng có nhiều kinh nghiệm trong chuyện này. Mong mọi người cùng chia sẻ những kinh nghiệm quý báu để cùng nhau học hỏi. Để tiếp thêm động lực cho nhau bạn nhé
Nhận xét
Đăng nhận xét